Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

2010 Nov

TITLE: Bùng binh
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/25/2010 06:00 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


Bùng binh ai khéo đặt ra
Ai rầu mặc kệ riêng ta không rầu
(Ka rao)

Tự nhiên thích lảm nhảm.

Bắt đầu từ chuyện một vị (bây giờ thành nguyên) quan lớn nào đó ngoài kia buôn lậu bình cổ. Có người thắc mắc báo nào đó viết từ lục bình. Rằng đây là tên một loại bèo trong Nam chứ. Người khác nói cũng có lý, lục bình là cái bình màu xanh. Lại người bảo, phải là độc bình mới đúng. Nhưng chả biết là độc (đáo) - hiếm hay (cô) độc - đơn lẻ? Huhu.
Liên quan tới cổ (xưa) nên mình giở Từ điển tiếng Việt xuất bản năm 1931. Tìm không thấy cả độc bình lẫn lục bình. Vật cổ từ mới?
Hỏi bạn Gúc. "Lục bình" toàn trôi sông trong Nam, hiếm hoi nhưng cũng có một vài "lục bình" bằng gỗ hương rao bán ở tiệm. "Độc bình" thì gỗ, sứ đủ thứ, mà thường được bán từng cặp chứ không đơn độc gì cả.


Khiến mình đạp xe trên đường cứ nghĩ đến chữ "bùng binh".
Nhớ ngày xưa dùng để gọi cái ống đựng tiền (xu lẻ) tiết kiệm. Sau có nhiều dạng mà một dạng phổ biến nhất chết luôn tên: heo đất. Quan trọng là bỏ vào thì dễ lấy ra thời khó - phải đập bỏ.
Bụng rộng mà miệng tí tì ti
Chỉ biết ăn thôi chẳng biết gì ...
Vật dụng đó biến mất dần theo thời gian, song có lẽ cái tên còn mất sớm hơn. Đến mức mình không chắc nhớ có đúng chăng.
Ngày nay "bùng binh" to đùng nằm giữa các ngã ba ngã tư ngã năm sáu bảy. Loại này hẳn không phải do xứ ta nghĩ ra, vì ta tự cổ chí kim chả bao giờ nghĩ ra cái gì cả. Nhưng phải nói là nó phù hợp xứ ta ghê gớm.
Đèn xanh đèn đỏ xem ra không phù hợp. Đèn đỏ thì dân ta "uy vũ bất năng khuất", xanh thời chưa kịp đã qua hết đường bởi "thời gian quý hơn vàng bạc".
Bùng binh càng to càng tốt. Cho chúng mày vào đó tự xử luật rừng với nhau. Hehe.
Chữ này cũng không tìm thấy trong Từ điển tiếng Việt 1931. Huhu.
Lại đành hỏi Gúc. Lại toàn là cái to đùng nằm giữa đường để chống tắc đường.
May quá, có một ngoại lệ:

bùng binh
■ danh từ
• [phương ngữ] vật bằng đất nung, rỗng ruột, giống cái lọ phình bụng và kín miệng, có khe hở để bỏ tiền tiết kiệm
■ danh từ
• vòng tròn được vây cao [thường có hoa, cây cảnh bên trong] nằm ở giữa các ngả đường giao nhau để làm mốc cho xe cộ lưu thông
Từ đồng nghĩa: bồn binh
xe vòng qua bùng binh để rẽ trái

Cám ơn bạn Xa Lộ Từ Điển rất nhiều.

Bonus "bùng binh - heo đất" Thanh hà, Hội an:






TITLE: Một chiều thứ Bảy
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/20/2010 04:59 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Chiều nay thứ Bảy, lúc đạp xe lòng vòng trên phố bỗng nhớ lại một bài hát cũ do Chánh Tín trình bày, thời mình còn đi học. Xa vắng lắm rồi.
Hôm nay thứ Bảy không chỉ là thứ Bảy. Còn là 20/11. Gõ xong con số chợt thấy ngày này sang năm báo chí sẽ rùm beng đây. Đáng thương thay báo chí.
Bây giờ cứ năm nay hẵng. Gặp trên phố thật nhiều cô-bà-chị áo dài lộng lẫy lủng lẳng (treo xe) những hoa. Đoán ngay họ làm nghề gì. Có nhiều người cãi lý đây (chắc gì, ...). Hôm nay mình không nói lý.
Cô giáo cũ nhận danh hiệu Nhà giáo ưu tú. Đọc danh sách hơn ngàn người thấy đa số là nguyên hiệu trưởng, hiệu trưởng, trưởng phòng, vụ trưởng, ... (trường trường trưởng trưởng trường trường trưởng - trưởng trưởng trường trường trưởng trưởng trường). Hiểu hàng liền. Lại người cãi lý cho mà xem. Mình không nói lý.



Đạp xe ngang Big C thấy treo đầy "chào mừng" hoa hậu hoa hiếc chi đó đến thăm Vĩnh Trung Plaza. Thăm thú gì thế nhỉ?
Nhớ anh chàng "Dâu Tây" có bài viết di dỏm. Rằng trong khi các nước tiên tiến không còn để ý đến hoa hậu nữa, thì ở xứ "quen" này vẫn còn hý hửng lắm.
Nhân nói chuyện anh chàng này, bút lực ngày càng giảm, vì ngày càng bị "nội địa hóa". Dễ hiểu thôi.
Giống sếp mình. Cũng từng có tư chất, biết phê phán. Nhưng ngập ngụa mãi, rồi dần chẳng khác gì.



Về nhà. Đóng cửa. Nhìn ra thấy trăng tròn xoe, vàng rộm.

Như để cố gắng nói rằng mình vẫn còn có thể tròn ...



TITLE: Лев Никола́евич Толсто́й
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/18/2010 05:55 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Thực ra ban đầu chẳng chủ định gì.

Bụng bảo dạ, đọc lại Anna Karenina. Lâu quá quên hết trơn.

Tranh thủ lúc rảnh. Tối tối lúc đã lên giường. Chậm rãi túc tắc từng chương.

Khác hẳn ngày xưa. Không còn nôn nóng ngấu nghiến thật nhanh vì tò mò nội dung nữa.

Đại đa số các tác phẩm kinh điển đều được mình nuốt lấy nuốt để thời ăn chưa no lo chưa tới. Hiểu không nhiều. Đến giờ chẳng còn nhớ được bao nhiêu.

Mà cũng tại thời đó có gì nữa đâu. Ngày nay, cứ gì bọn trẻ, mình cũng đủ thứ linh tinh. Nét niếc, chát chiếc. Bụng chứa toàn chữ kiếm cơm. Văn hóa đọc xuống cấp thảm hại.

Bởi vậy nhấm nháp dăm chữ kinh điển thấy cũng hay hay.

Bỗng thấy xã hội đó sao giống chi giống lạ. Cũng thượng đàng điếm ăn chơi, cũng hạ lười nhác an phận. Chả trách bao năm máu chảy xương tan, nay cũng chỉ đến bán tài nguyên mà sống. Đó còn là không thiếu nhân tài.

Nghĩ càng thêm cám cảnh mình.


Tình cờ sao lại đến đúng 100 năm ngày mất của tác giả, Lev Tolstoy. Xem ra 100 năm, nhân loại chẳng khá hơn bao nhiêu cho lắm.
Nghe nói cuối đời nhà văn gặp nhiều không như ý. Phải thôi. Nhìn ra từng ấy điều, bình thường được mới là lạ.

Sẵn dịp, đọc được luôn một bài viết của một người mình cũng rất kính trọng, cụ Phan Khôi, về L. T. Từ cái thời, (chắc là) quá nửa dân tộc còn chưa biết chữ.

Nay thì tuy chữ có biết ...



TITLE: Không bình chẳng dẫn
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/16/2010 07:07 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


  Văn chứng minh, dẫn chứng là chính, lý luận là phụ.
Văn bình luận, (dĩ nhiên) bình luận (loạn) là chính, dẫn chứng là phụ.
(Môn văn hồi mình học cấp 3, không biết nhớ có chính xác không, không biết bữa nay còn đúng không? Hehe.)



Không tình cờ lắm vào blog Thủy Nguyệt.
Tại thấy cái nick y chang của mình.

Đó là một nữ dịch giả làm việc tại nhà. Rảnh viết blog, tag "Nhảm".

Hôm rồi mình đọc entry Thơ thẩn, thấy dẫn bài thơ Các vị La Hán chùa Tây Phương của Huy Cận. Nhưng thiếu 2 khổ cuối, nói xin lỗi tác giả.


Lại nhớ ai đó nói, giá phim Cánh đồng bất tận bỏ đi đoạn cuối. (Chèo đò đưa trẻ chi chi đó.)


Biết, bỏ thì tiêu luôn.


Mình không xem phim, miễn dẫn miễn bình.




Thơ cũng không bình, không dẫn.



TITLE: Ta sẽ chết như thế nào?
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/15/2010 05:42 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


Hôm nay trưa mưa tầm tã.
Nhưng sáng đi và chiều về thì chỉ sụt sùi.
Không mang áo mưa thì nguy với những ào bất chợt. Mà mang thì lại cùng bức sốt.
Thời tiết đã qua Lập Đông mà dở dở ương ương. Lạnh không đủ mặc áo ấm. Nóng không tránh được gió rùng mình.

Dạo này nhập nhoạng là hàng dài xe bốn bánh ken đặc trước bùng binh Nguyễn Tri Phương - Nguyễn Văn Linh. Tự nhủ tránh đường này rồi lại quên. Đành trổ tài lách xe đạp trước những mũi xe này nối đít xe kia.

Nghĩ, sống sao khổ thế?

Rồi nghĩ, chết có sướng hơn không?

Liệu mình sẽ chết như thế nào nhỉ?
Tưởng tượng có cô giáo ra đề bài: Ngày mai em sẽ chết ra sao? (Cô giáo này chắc chắn không ở xứ Vịt rồi, hehe.)

1. Có thể mình đang đạp xe bỗng chúi xuống. Hố tử thần.
Hoặc mình đang ngủ ngon thì mặt đất rung chuyển đảo điên. Động đất.
Ấy là cơn giận dữ của Đất.

2. Mưa trên trời trút xuống cuốn trôi tất cả. Lũ lụt.
Nước ngoài biển dâng vào nhấn chìm vạn vật. Sóng thần.
Cơn giận dữ của Nước.

3. Có thể rừng cháy không ai chạy kịp.
Hay núi lửa thiêu đốt thành tro tàn.
Là cơn giận dữ của Lửa.

4. Biết đâu là cái nóng thiêu đốt mục xương rữa thịt da.
Lại cơn cuồng phong lạnh biến mọi sự thành băng đá.
Cơn giận dữ của Khí.


Tại sao bốn nguyên tố linh thiêng nổi cơn thịnh nộ?


Bức ảnh trên có tên: Hãy ngừng biến đổi khí hậu trước khi nó thay đổi chính bạn!



Thế nếu chúng ta đang hè nhau bức tử thiên nhiên?



TITLE: RED vs The Expendables
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/12/2010 07:05 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:




Weekend vừa rồi xem phim RED (2010).

Nói vui, lại một phim hành động của các ông (bà) già.

Già thật. Với giàn sao: Bruce Willis, John Malkovich, Helen Mirren và Morgan Freeman.

Nói là "lại", tại nhớ mới không lâu xem phim The Expendables (2010). Khi nhân vật do Arnold Schwarzenegger thủ vai xuất hiện, một anh chàng ngồi hàng ghế sau thốt lên, lại một ông già nữa.
Nhà sản xuất chơi chiêu lăng xê bằng cách lôi kéo một loạt các tên tuổi cơ bắp vào cast, trong đó nhiều phần "quá date". Không biết có thực sự đưa được người xem đến rạp hay không. Mình chỉ thấy làm thảm hại thêm hai khuôn mặt già nua ở vị trí chính, Sylvester Stallone và Mickey Rourke.

RED thực sự không đi vào vết đó. Mấy ông bà già này thực hiện một phim hành động duyên dáng. Mạnh bạo với dao to súng lớn. Nhưng bạo lực một cách lãng mạn. (Không phải lãng mạn một cách bạo lực nha, hihi).
Cốt truyện thật khôn ngoan, vì các nhân vật chính đều đã về hưu. Retired, Extremely Dangerous. Red cũng là màu con dấu đóng trên hồ sơ của các cựu nhân viên CIA này.
(Tiếc là không hiểu sao trong phụ đề tiếng Việt lại biến thành ĐEN. Chẳng biết có nghĩa gì không nữa. Đánh Em Nhừ (tử) chẳng hạn, hehe. Hay lại một dạng Lậm Văn Sai dịch lời tài tử xứ Cảng thơm Ngô Ngạn Tổ?)

Ông già si tình Bruce Willis và bà già duyên dáng với đôi mắt long lanh Helen Mirren thực sự đã làm mình quên đi khuôn mặt ít biểu cảm với mí mắt sùm sụp mỏi mệt của Sylvester Stallone trong phim kia. Mà ở đó, B.W. cũng nhúng chân chút chút (cùng Arnold).

Tóm lại một cảm giác hài lòng với RED.

Chứ về phần nội dung thì không có gì đáng nói. Vẫn một ý tưởng xưa như rất nhiều phim hành động Mỹ. Một nhóm có quá khứ anh hùng trở thành nạn nhân và phải chống lại một kẻ phản bội. Toàn bộ hấp dẫn là ở chỗ: không cho người xem biết kẻ chủ mưu đó là ai.
Người xem còn bị bịt mắt bởi nhiều bí mật nữa: quá khứ phức tạp của các nhân vật.

Thế là hết.



TITLE: Đông
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/09/2010 05:51 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Biết Đông về.

Vì mở gói mì tôm thấy dầu ăn đã đông thành mỡ.

Ôi ôi ôi. Sao mà lãng mạn quá đi.
Cứ như

Ngô đồng nhất diệp lạc ...


Mà có khi còn biết được nhiều hơn thế ấy chứ.
Có khi mì được sản xuất với mỡ heo bẩn dạo nào lên báo không chừng.
Hehe.

Chúa nhật, tháng 11 ngày 7, lịch đỏ, nói Lập đông.
Nhưng hôm đó lại nắng lên một chút. Ấm lên một chút.
Qua ngày cũng không mưa.
Những tưởng hôm nay nắng ấm. Sáng ra đường thấy se se nhưng sáng sủa. Nghĩ, Đông dễ chịu. Chiều đã túi thui, rả rích. Choán.

Hôm trước đêm tự nhiên tỉnh giấc. Nghe như có ai đào tường khoét ngạch. Định dậy xem tiếng động từ phía nào. Nhưng lười tới mức không buồn mở mắt. Vận hết sức suy nghĩ coi có thể là gì. Nhận ra cứ đều đều. Chỉ có thể là mưa. Không thèm biết nước nhỏ ở đâu. Đắc thắng ngủ tiếp.
Được cái ngủ sướng. Lạy trời đừng phải thức giấc.

Ghét mưa thế.



TITLE: Mendeleev Periodic Table
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/07/2010 08:43 am
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:



Table
ở đây không phải là cái bàn mà là bảng (biểu).

Bảng sắp xếp các nguyên tố hóa học. Người sắp xếp (đầu tiên) là cụ Men-đê-lê-ép bên xứ Nga-la-tư. Nên bảng mang tên Cụ.

Bảng thì có cột (columns) và có hàng (rows).

Sở dĩ cụ Men xếp chúng vào bảng vì Cụ phát hiện ra chúng có tính tuần hoàn. Nay người ta còn gọi mỗi hàng là một period (chu kỳ?!).
Theo cột lại kêu bằng groups (nhóm).

Đi từ trái qua phải tính kim loại của các nhóm giảm dần mà tính phi kim lại tăng dần. Ấy là do số điện tử tự do ở vòng ngoài cùng mỗi nguyên tử tăng dần vậy.

Nhóm đầu tiên (bên trái), được chờ đợi mang tính kim loại mạnh nhất, là nhóm kim loại kiềm (Alkali metals).
Nhóm cuối cùng (bên phải) là nhóm khí trơ (Noble gases), nhóm này không muốn chơi với ai hết. Nên nói đến nhóm kế trước nó, được coi như nhóm có tính phi kim mạnh nhất, Halogens.

Hai nhóm nói trên như hai dòng họ quý tộc của thế giới (hóa học). Môn đăng hộ đối cũng ra nhiều đứa con nổi tiếng (popular).
Ví dụ hai đứa giỏi giang Sodium (Na - natri) và Chlorine (Cl - clo) cho ra NaCl (muối ăn). Xứ ta sợ ngu nên còn bắt thằng em của clo là i-ốt (Iodine I) đi theo gia đình nhà muối, hihi.



Hôm nay tự nhiên nói chuyện hóa học.
Tại mình đang quan tâm đến hai đứa áp út của hai dòng họ quý tộc trên. Cesium (Cs, còn gọi là Caesium) và Iodine (I). Chính xác là sự kết hợp giữa chúng, CsI.

Được biết CsI, bình thường ở dạng tinh thể (crystals). Nghĩa là trông như bột màu trắng (powder).

Vấn đề là mình đang muốn phết cái chất bột trắng này lên một tấm kiếng. Đặng tạo một màn huỳnh quang (phosphor). Mỏng thôi, khoảng 100 microns. Nhưng bền bền chút.

Có bạn nói kiếm dung môi gì dễ bay hơi. Hòa tan bột vào mà sơn quét. Có không nhỉ? Và liệu có bám không?
Người ta có sản xuất mấy màn huỳnh quang này. Trong công nghiệp họ làm CsI bay hơi rồi ngưng tụ để bám vào màn fiber. Làm thế khó không nhỉ?
Mua thì đắt.

Ai biết làm không?



TITLE: Chuyện ở một xứ kia ...
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/05/2010 05:55 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Chuyện ở một xứ kia.
Không phải xứ cổ tích.
Chuyện xảy ra ngày nảy ngày nay.

Năm nào xứ ấy cũng có lũ lụt. Hên thì ít vùng ngập, nước cạn ra mau. Xui thì nhiều miền trắng, ngâm lâu nước lớn.
Ai xui nấy chịu. Kẻ khác rộn ràng.
Quan hội họp, chỉ đạo, chia tiền.
Dân 1, 2, 3, 4, 5, ... n "tại chỗ".

Bài ca mì tôm, quần áo cũ muôn đời.
Bình thường như đương nhiên, lũ năm nay nối lũ năm ngoái.

Xưa trời còn có kẻ bẻ nạng đòi chống. Nay tịnh không.

Năm nay có nhà báo than sao cứ mì tôm.
Năm ngoái đã nghe nạn quần áo cũ.
Quán tính để lại từ thời đói ăn đói mặc.

Mà cũ đâu nhất thiết đi cùng rách và hôi thối?
Tại nghèo-hèn cứ mãi dính đôi?

Nên người nhận đắng mà vẫn nhận.
Nên người đưa cứ vô tư đưa.
Nên người chuyển thờ ơ vẫn chuyển.

(Năm nay xảy ra vụ quần-áo-cứu-trợ-lau-xe. Tưởng cũng không lạ. Phải một xã hội nhiều người như thế nào mới ra chuyện ấy được.)

Người xưa có câu "của cho không bằng cách cho" ...



TITLE: Sự cô đơn của các số nguyên tố (2 và ... hết)
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/03/2010 02:55 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Cảm thấy hơi khó viết.
Thực ra thì mình đã đọc xong từ lâu.

Không phải vì một lời hứa trong entry trước.
Mà vẫn thường muốn viết về những cuốn sách, những bộ phim, thậm chí những bài hát mình có dịp thưởng thức. Theo cảm nhận riêng, dĩ nhiên.

Việc đó không phải lúc nào cũng đơn giản.

Hôm nay đi trực về.
Sau khi tắm rửa, làm một tô mì cho ấm bụng. Pha thêm một cốc trà thật nóng. Rồi thu mình lên ghế. Gắng gõ một cái gì.

Cuốn sách lần này không khỏi khiến mình liên tưởng đến Hạt cơ bản. Ngay sau khi thấy tiêu đề lẫn sau khi đã đọc xong.
Có lẽ tại một cái gì đó "hơi khoa học". Thẳng băng, chính xác đến lạnh lẽo.

Hạt cơ bản, mình mua đọc tại thấy bình luận um xùm trên các phương tiện thông tin đại chúng. Đọc xong, mình chỉ muốn làm điều ngược lại. Khuyên người khác đừng đọc.
(Nhưng mình lại đưa sách đó cho bạn Ngỗng. Không biết giờ bạn ấy ra sao. Truyện đó có mang lại điều gì xấu cho bạn ấy không?
Nhớ lần đầu tiên "lời qua tiếng lại" với bạn ấy cũng vì một cuốn sách. Rừng Na uy.)

Có gì "giông giống" giữa mấy truyện này. Con người bé nhỏ trong nỗi cô đơn.

Những số nguyên tố được sinh ra để làm số nguyên tố.
Có thể chúng không biết trước điều này.
Có thể chúng không biết điều này.
Có thể những con số khác không muốn chúng trở thành số nguyên tố.
Có thể chúng không bị bắt buộc trở thành số nguyên tố.

Nhưng, chúng đã thành. Số nguyên tố.

Bất lực cả trong mong ước ít ỏi tìm được đồng loại gần gũi nhất. Số nguyên tố song sinh với mình.

Cảm giác rằng, tác giả phải là một số nguyên tố.
Cảm giác rằng, những người bạn tác giả (được-cảm-ơn-và-họ-biết-vì-sao) đã đóng góp rất nhiều thừa số nguyên tố.

Cảm giác rằng, khắc khoải đọc, cũng là các số nguyên tố ...



TITLE: Viết về một phim không định xem
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 11/02/2010 08:20 am
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 ...
Và không định viết về một truyện đã đọc.

Ây dà. Nói đến phim nước ta chỉ những muốn thở dài.

Ngồi buồn ... (tự ý đục bỏ)
Còn hơn vào rạp xem phim nước mình

Thực ra đã từ lâu lắm rồi, mình hoàn toàn quay lưng lại với cái gọi là phim Việt. Tuy thế lâu lâu không khỏi ngoái đầu nhìn lại.

Cái phim mình định nói đến ở đây (mà không định đi xem) là Cánh đồng bất tận.
Phim như mọi phim.
Có thể đội ngũ làm phim có nhiều cố gắng.
Có thể đội ngũ lăng xê có nhiều mánh mới.
Nhưng vẫn những khán giả ấy.
Nhưng vẫn những kiểm duyệt ấy.

Không định xem nhưng lại định viết, vì vốn đã không định viết về truyện mình đã đọc. CĐBT của NNT.
Nghe nói phim lấy được khá nhiều nước mắt của khán giả. Mình nghĩ những giọt nước mắt ấy, khía cạnh đẹp của chúng thuộc về không ai khác hơn NNT. Mình nghĩ những khán giả ấy, chảy nước mắt vì còn lại do chưa đọc NNT.
Đọc thấy phim bị chê bai tơi bời hoa lá. Mình nghĩ chê bai toàn đúng cả. Mình nghĩ chỉ là có nên khen chê gì hay không thôi.

Phim chuyển thể từ tác phẩm đã thành danh luôn đứng trước con dao hai lưỡi (như cách người ta vẫn thường ví von, hehe). Người ta đến rạp vì tác phẩm và chê vì phim không thoát khỏi bóng tác phẩm.
Khán giả truyền hình (còn) yêu thích Người Hà nội không biết có mấy ai đọc hết Phố của Chu Lai? Khán giả truyền hình (vẫn) yêu thích Đất và người không biết có mấy ai biết đến Mảnh đất lắm người nhiều ma của Nguyễn Khắc Trường? Thậm chí cả một phim truyền hình kéo lê thê thành 4 tập vẫn không dài quá một truyện ngắn như Xin hãy tin em.
Cái sự chuyển thể của xứ ta là vậy. Một viên đá quý lóng lánh nhiều màu sắc, nhiều sắc cạnh sẽ bị mài thành viên đá cuội tròn trĩnh láng o chỉ một màu sắc nhờ nhờ. Trơn tuột. Tuột qua cửa kiểm duyệt. Tuột qua trí khán giả.
Người ta nói về các thành phần thưởng thức khác nhau. Vâng, kẻ lười đọc truyện xin hãy xem phim. Vâng, kẻ siêng đọc xin đừng đến rạp. Và, vâng, kẻ nhiễu sự xin cứ đến rạp và về chê bai. Hihi.

Mình trọng NNT quá. Cái cách cô im lặng khi người ta đem đứa con tinh thần của cô ra bêu.
Mình thương Tư quá. Cái cách cô nhẫn nại tham gia vụ phim ảnh này.

Tóm lại, mình chỉ phục một người ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét