Thứ Tư, 11 tháng 10, 2017

2010 May

TITLE: Ma mới đi qua
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 05/27/2010 04:30 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Dạo này bận đến mức không có thời gian đọc nhảm, nói chi tới viết nhảm.
Trong lúc ngồi chờ rủ bạn đi coffee, tranh thủ lách cách tý.

Chả là nhớ đến cũng coffee. Sáng Chủ nhật vừa rồi.
Ngồi có tý, mà từ bên phải đi qua ba đám tang, từ bên trái chạy lại bốn đám cưới.
Tự dưng nghĩ "ma cũ đi qua ma mới chạy lại". Nghĩ vớ vẩn thế, chứ lại qua gì ma mới cả.

Rồi vẩn vơ nhìn ra xa. Trời xanh trong nóng gắt. Đỉnh Bà Nà rõ mồn một. Giữa xanh um cây cối hiện lên khoảng công trình ...
Lại nghĩ vớ vẩn, như đầu hói. Mà giá như là Ông Nà thì còn đỡ.



TITLE: Free
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 05/20/2010 02:36 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Sáng nay ngồi ô tô chạy ngang rạp hát Trưng Vương.
Thấy trên bãi rộng, trước hàng xích lô hoành tráng, một cái quầy được dựng lên.
Chữ: "Free tourist information".

Lúc về qua cầu Thuận Phước. Thấy tàu du lịch 5 sao cập cảng Tiên Sa.
Thời hội nhập. Ngành công nghiệp không khói. Vân vân.

Thế giới đã khá quen thuộc với biểu tượng: một chữ i thường nằm trong một vòng tròn.

Không thấy chú "free" hay "nô lệ" hay "bị quản một cách có lý" gì cả.




TITLE: Huhu
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 05/19/2010 06:23 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Chiều tối nay.
Chỉ một phút cắm mặt vào tô bún mà bạn xe đạp nỡ bỏ ta đi mãi.
Buồn.



TITLE: Lại ... kể chuyện
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 05/17/2010 06:12 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Nơi mình làm việc toàn công nghệ cao.
(Câu ni nghe ... quen quen, hihi).

Xưa có chuyện ông kia đố bạn: "Trời không biết, đất biết. Ông không biết, tôi biết".
(Giày ổng đi thủng đế).
Nay trạm mình có câu ... cũng đố: "Trời biết, đất không biết. Chuột biết, người không biết".

Thực ra bây giờ người cũng đã biết rồi. Nên loay hoay với các kiểu nước dùng tạm.
Mình kể chuyện lung tung quá. Nói lại cho có đầu có đuôi.

Trên đỉnh núi cao người ta xây bể chứa nước.
Chống thấm kỹ càng. Nên nói chuyện trong bể đất không tường.
Dẫn ống từ mái nhà xuống hứng nước mưa. Ấy trong bể trời rõ vậy.
Tội nghiệp chuột cũng chỉ là phận sinh linh mò mẫm kiếm ăn. Chui vào ống những tưởng đầu kia le lói. Ngờ đâu một mực tối tăm. Lại sảy chân lỡ bước. Thương ôi phận bèo nước cả.
Người kia giá đừng nhìn ngó thì cũng yên một phận thủy táng. (Hay nhân táng - theo kiểu điểu táng mình đọc được trên báo).
Nay biết rồi. Chỉ thêm oán thán. Âu cũng một kiếp mưu sinh mà kẻ này vô tình hại người kia vậy.

Chẳng đỡ hơn loài người vẫn cố tình mà ăn thịt đồng loại đó ru?

***

Nhân kể chuyện mới nhắc lại chuyện chỉ vừa mới cũ. (Liên quan gần).
Về anh chàng dũng sĩ diệt chuột.
Có chút thành tích tự nhiên được ưu ái ra vào. (Tâm lý rất rất Vịt Nem). Thế là diệt luôn ... giày dép.

Nói rằng, người Hàn thích tạo ra bi kịch, người Hán thích tạo ra huyền thoại, còn người Vịt thích tạo ra anh hùng.

Nói thêm, người Vịt cũng chôn luôn anh hùng.



TITLE: Đường Kách Mệnh
AUTHOR: Lãn Ông
DATE: 05/17/2010 04:26 pm
STATUS: publish ALLOW COMMENTS: 0 CATEGORY: TAG: -----
BODY:


 Khi mình gõ cái tiêu đề trên đây, bạn UniKey không cho mình bỏ dấu sắc ở chữ "kách". Hẳn bạn ấy nghĩ rằng mình viết sai chính tả tiếng Vịt. Thế mà trong trí nhớ mình vẫn nhớ rằng đã từng nhìn thấy 03 chữ này ở đâu đó rồi. Mà còn do một người nổi tiếng viết hẳn hoi.

Nhưng thôi. Hôm nay mình không định bàn chuyện ngôn ngữ. Cũng chẳng định lên đường đi đâu hay làm cái gì đó.
Chẳng qua là vì mình mới xem phim Revolutionary Road.
Thoạt đầu cứ tưởng các nhân vật trong phim định làm đại sự. Sau hóa ra chỉ là gia đình ấy sống ở con đường mang tên đó.

Nói chuyện phim. Mình vỡ ra một điều.
Xưa nay cứ nghĩ con người hơn loài vật ở chỗ có ngôn ngữ để biểu đạt ý nghĩ.
Lại thường hành động để chứng minh ý nghĩ nữa.
Hóa ra không hẳn vậy.
Thường khi con người sử dụng ngôn ngữ và hành động chỉ để che dấu ý nghĩ thật của mình.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét